Làm Sao Để Tránh Cãi Nhau và Nghệ Thuật Cãi Nhau (Tiếp theo kỳ trước và hết)
Khi hai vợ chồng không thể tránh khỏi việc cãi nhau, thì khi cãi nhau rất
cần có nghệ thuật, để tránh việc cái tôi của cả hai quá cao, sau cuộc
tranh cãi, vợ chồng càng thêm không ưa nhau thậm chí dẫn đến li dị, là
điều không nên. Khi hai vợ chồng cãi nhau, người chồng đôi khi cũng
có, nhưng đa phần là người vợ cứ thích đôi co qua lại vấn đề chính, sau
đó lôi ra một dây, một chuỗi những thứ chẳng mấy liên quan, hoặc có
liên quan nhưng chỉ là liên quan rất ít. Đối với vấn đề trên, theo các
chuyên gia về Hôn Nhân và Gia Đình khuyên rằng, “Bạn hãy nên nhớ
hiện tại các bạn chỉ đang có một vấn đề, và các bạn còn chưa giải quyết
xong, thì lôi ra nhiều vấn đề chỉ khiến mọi thứ rối rắm hơn mà thôi. Hơn
nữa, chuyện nhỏ nào có thể cho qua được, thì nên cho qua. Mỗi lần cãi
vã đều có một chủ đề khác nhau. Cứ chủ đề gì “đánh” chủ đề đó. Tránh
nói quàng nói xiên, chuyện nọ xọ chuyện kia, bới lông tìm vết gây căng
thẳng. Chuyện gì lớn nhỏ cũng đóng cửa bảo nhau. Phê bình người kia ở
chỗ không người. Đừng để người ngoài biết được lỗ hổng trong mối
quan hệ và đôi bên bẽ bàng. Có thể cãi nhau nảy lửa nhưng lửa tắt rồi là
tắt hẳn. Tuyệt đối không lôi chuyện cũ ra nhai đi nhai lại, nói xoáy nói
móc hoặc thái độ ra mặt.”
Và thêm những lời khuyên rất hay từ các chuyên gia về Hôn Nhân Gia
Đình, “Cãi lý, cãi tình, cấm cãi cùn. Hai người đều “có não” và đều đánh
vần được hai chữ “tôn trọng”, nên nói rõ đầu đuôi, quan điểm. Cái gì
đúng thì theo, sai phải sửa.

Cãi nhau trong đúng 24 giờ. Sang đến bình minh ngày thứ hai phải chấm
dứt. Chuyện lớn, để suy nghĩ 3 ngày. Sang đến bình minh ngày thứ 4 là
quyết ngay.
Cãi nhau phải phân rõ điều gì đúng, điều gì sai, nên theo cái gì để tốt cho
cả hai. Chứ đừng phân bua anh đúng tôi sai. Cãi nhau để hiểu nhau,
không phải để so cao thấp.
Có thể cãi nhau căng như dây đàn, nhưng tuyệt đối không chiến tranh
lạnh. Vì im lặng tức là suy diễn, nghĩ quẩn, là tình cảm sắp cạn kiệt.
Lúc cãi nhau, không được phép văn tục, xưng hô sai lệch. Bực đến mấy
cũng phải giữ lễ nghĩa, trên dưới. Lúc cãi nhau, cãi bằng miệng, không
cãi bằng… tay chân.
Sau cãi vã, mỗi người một nơi cũng được, nhưng phải giữ liên lạc. Mỗi
người một chỗ ban ngày, nhưng ban đêm phải về chung một giường.
Khoảng cách về tâm hồn đủ lắm rồi.
Một tuần bảy ngày cãi nhau tám bữa không sao. Nhưng yêu nhau, cãi
không được nói chia tay. Lấy nhau, cãi không được viết đơn. Chuyện từ
bỏ, không phải một lần nóng lên là quyết.
Lúc nóng giận, đừng nên quả quyết thề thốt bất kể điều gì. Vì khi ấy tâm
trí bạn đang rất mù quáng. Hãy để cho mình và người kia một đường lui.
Cãi nhau dễ, làm lành khó.
Chuyện chăn gối có thể giải quyết cãi vã. Nhưng chỉ là tạm thời, rồi
“đâu sẽ đóng đấy”. Cho nên, muốn sống lâu với nhau, phải cãi cho dứt
điểm.
Luôn hạ giọng, mở lòng, nghĩ thoáng trong mọi cuộc cãi vã. Vì cãi nhau
chỉ xấu nếu ta không biết cách. Nếu biết cách, nó sẽ là “trao đổi quan
điểm”.
Mối quan hệ nào cũng đáng để chiến đấu. Nhưng cả hai ta sẽ cùng chiến
đấu với vấn đề chứ không phải đấu với nhau.”
Mâu thuẫn trong quan hệ tình cảm là không thể tránh khỏi. Tuy nhiên,
cần nhìn nhận theo hướng tích cực, bình tĩnh, đặt ra mục tiêu chung để
đôi bên có thể cùng giải quyết vấn đề, từ đó giúp chúng ta gần gũi, thông
cảm và thấu hiểu lẫn nhau.
Cách Kềm Chế Cảm Xúc Khi Có Xung Đột
Allison Renner, một blogger cho biết kinh nghiệm của cô là hầu hết
trong mọi cơn giận, chúng ta luôn đổ đồng tội lỗi cho đối phương với
một vài cụm từ hết sức chung chung, mang tính phủ nhận họ. “Anh/cô
luôn thế này…”, “Anh/cô không bao giờ làm thế kia”. Cách đổ đồng
thường là không thuyết phục và có thể khơi ra thêm nhiều cuộc đổ lỗi và
lý do bất đồng khác khiến cãi vã kéo dài hoặc rẽ theo chiều hướng xấu.
Thay vì thế, nếu bạn khó chấp nhận điều gì lúc đó, hoặc những việc thật
sự có liên quan hãy chỉ điểm một cách cụ thể. Thêm nữa, một câu nói,
một từ ngữ đâu phải chúng ta không ý thức được nó quan trọng, là mồi
lửa nguy hiểm. Nhưng trong cơn giận chẳng ai hơi sức đâu mà ngồi lựa
từ. Nếu không thể như vậy thì đừng gắng nhấn mạnh từ mà ta thừa biết
chỉ là “sướng” miệng, hay chỉ để hả giận. Cuộc đáp trả sẽ rất kinh
khủng, mọi thứ sẽ không dừng lại.
Allison Renner cho rằng, “Đàn ông cần được lắng nghe và phụ nữ muốn
được nhường nhịn. Ai hiểu nguyên tắc này người đó mới thắng. Sự hăng
máu, muốn giành phần thắng rất khó kìm hãm một khi lên đến cao trào.
Làm gì đây? Hạ thấp giọng xuống một tông. Bày tỏ cho người đối diện
biết tín hiệu bạn muốn lắng nghe họ vì bạn cũng có nhu cầu được họ
lắng nghe. Hãy học cách hạ thấp tông giọng, bạn sẽ thấy có rất nhiều lợi
thế và cơ hội hóa giải không khí căng thẳng từ đó.”
Theo Blogger Allison Renner hài hước là một vũ khí. “Nó thật sự là
một vũ khí nếu bạn đủ tinh tế. Khi pha trò trong một câu nói thật ra là
mang ý mỉa mai, người ta sẽ bật cười. Tiếng cười xóa đi căng thẳng và
dễ khiến cả hai phát hiện ra mình đang ở trong một cuộc chiến hết sức
ngu ngốc. Vì cuối cùng mục đích sẽ là gì, từ đâu dẫn đến cao trào này?
Có đáng để mất sức và mất thời gian với nó? Nhưng lưu ý, nếu là một
vấn đề nghiêm trọng, sự hài hước có thể tố cáo tội vô tâm. Dù sao chẳng
ai muốn rời bỏ một người đàn ông hay một phụ nữ biết cách làm cả hai
trở nên vui vẻ.”
Allison Renner khuyên, “Câu thần chú “giận quá mất khôn” bao đời
truyền lại thường kèm lời nhắn nhủ hãy rời khỏi “chiến trường” lúc bừa
bộn nhất để khuây khỏa mà bình tĩnh trở lại. Nhưng bài viết này đề cao
những lựa chọn dám ở lại. Thật ra rủi ro dẫn dến cuộc bùng phát sau khi
bạn bỏ đi hay ở lại là 50-50. Tuy nhiên ở lại thể hiện sự tôn trọng, can
đảm và khả năng đối mặt. Chí ít không tạo cho người còn lại cảm giác
“bị bỏ rơi”. Bạn có thể cho rằng người viết bài này cố ý “ngôn tình hóa”
những mặt trái trong mối quan hệ giữa hai người. Cuộc sống quay
cuồng, đầy rẫy những trách nhiệm và thách thức. Bản thân mỗi người
cần được giải tỏa bằng một cái ôm chứ không phải một cơn giận hay
những lời xỉ vả cho thỏa trách móc, dỗi hờn. Nói thật đi, sau khi thỏa
mãn xả được “cơn lũ” trong lòng, đối phương không có khả năng đáp
trả. Bạn thắng rồi bạn thấy vui không ? Chưa kể, những cay độc đã thốt
ra sẽ không bao giờ là “lời nói gió bay” mà là “vết hằn” đối với người
còn lại. Người biết dùng ánh mắt biểu hiện thì khác. Lựa chọn ít lời là
một thái độ đáng tôn trọng. Thậm chí tiến đến ôm lấy kẻ mình đang rất
căm ghét thể hiện rất nhiều bản lĩnh. Hãy bộc lộ sự căm ghét khi ôm
nhau thử xem. Bạn vỗ về người ấy đến mức nào. Tất nhiên, đó là trường
hợp tình yêu chân thành. Vậy lúc nào thì không chân thành. Là đến lúc
họ hoặc bạn lặp đi lặp lại hành động đó quá nhiều lần trong nhiều cuộc
cãi vã chỉ về một vấn đề. Sau mỗi “cuộc chiến” ai cũng muốn trở nên tốt
hơn. Bản thân tốt hơn và cuộc sống gắn bó cùng nhau tốt hơn vậy thì
phải có cam kết thay đổi.
Cuối cùng Blogger Allison Renner nhấn mạnh, “Một khi cả hai đã cùng
thỏa hiệp, cùng thương lượng và hiểu được kỳ vọng của nhau, hai người
sẽ biết rõ giải pháp giúp họ tránh rơi vào cuộc chiến tương tự. Khó chắc
chắn chiến tranh sẽ không xảy ra lần nữa, nhưng nó đã là câu chuyện
khác, những phát sinh khác. Trong trường hợp thỏa hiệp thất bại, hãy xét
lại mối quan hệ này có ý nghĩa thế nào với cuộc đời bạn. Có xứng đáng
để bạn nỗ lực vì cảm giác hạnh phúc không.”
Phương Đan
853 total views, 2 today